.

21 tháng 9, 2013

Cho người tình nhỏ dễ thương


Em cô gái nhỏ xinh, em đang sống trong cuộc đời đầy những thương yêu. Em biết ngoài kia có bao nhiêu cạm bẫy và thách thức đón chờ, nhưng bước chân em vẫn muốn tiến về phiá ấy. Em muốn mình có cảm giác của sự khám phá, một sự mạo hiểm. Muốn làm một cánh chim tung bay vùng vẫy trên trời xanh. 

Này người tình nhỏ nếu em là chim
thì tôi đem bỏ chim nuôi vào lồng .
Này người tình nhỏ ước mơ gì không ?
Ứớc mơ gì không ? 



Không cần thương hại dù là gái "ế"

Tôi sẽ trao hết, trao cái mà tôi có như là một minh chứng tình yêu của tôi cho người mà tôi yêu, kể cả chúng tôi chưa cưới và thậm chí không bao giờ cưới. Giờ tôi giữ khư khư vì chưa yêu nổi ai, có người đàn ông tưởng gần như được thế thì hóa ra vẫn làm mình thất vọng.


Hãy về đây với em!

Anh yêu, Anh hãy ôm em và hôn em được không?
Hãy cho em được cảm giác ấm áp trong vòng tay anh, được tìm bờ môi ngọt ngào của anh, rồi nói gì thì hãy nói sau Anh nhé!

19 tháng 9, 2013

Viết tiếp câu chuyện DUYÊN CỦA TRỜI

6 năm kể từ bước ngoặt của cuộc đời ngày hôm đó, cô đã trở thành con người khác. Đời dạy cho cô có nghị lực, có ý chí và bản lĩnh. Từ một cô gái được sống trong nhung lụa, được bao bọc chở che như một “tiểu thư cấm cung” cô đã bước ra và hòa vào dòng người với những xô bồ, bon chen, vội vã.

Cô không ngờ mình đã can đảm đến như vậy. Chỉ bằng một sự  quyết tâm mà cô đã làm được cả những điều cô chưa từng nghĩ đến.

Một người con gái có sắc đẹp, muốn tự đi lên với khả năng bản thân hóa ra lại là điều khó khăn nhất. Cô luôn bị bửa vây, luôn phải sống trong sự quấy rầy. Nhiều người họ làm tất cả để có được cô, đến nỗi như cô cảm giác đó không phải vì tình yêu mà như một sự hả hê của hiếu thắng và thỏa mãn.

17 tháng 9, 2013

CHUYỆN CỦA MỘT NGƯỜI CON GÁI KHÔNG THÍCH CUỘC SỐNG GIÀU SANG- Phần 2: Lòng trắc ẩn

Tiếp phần 1: BƯỚC NGOẶT
Bấm để xem TẠI ĐÂY

Thực sự câu chuyện của gia đình em đã được kẻ lại bình thản như hôm nay bởi vì nó đã là quá khứ của 6 năm về trước.

Khi ba mẹ  qua bên đó sinh sống rồi, em  vẫn rất  vui vẻ và vững vàng với lựa chọn của mình. Chỉ đến khi họ chia tay thì em gần như bị sốc và suy sụp. Em cũng chỉ biết xót xa cho ba mẹ đã đánh mất đi tình yêu rất đẹp của họ. Em luôn day dứt với  bản thân, dù rằng em không ân hận với quyết định của mình. Em vẫn tin chắc  chắn một điều, nếu em  vẫn ở bên cạnh thì ba mẹ chẳng bao giờ xa  nhau.

Giá  như thì sẽ rất nhiều, nếu như cuộc đời có thể là những giá như chen vào như vậy. Nếu được một lần giá như thì em sẽ mong giá như mà ngày đó ba mẹ đừng đi, giá như mà họ vẫn ở Việt Nam  thì có phải gia đình em đã hạnh phúc biết nhường nào!

CHUYỆN CỦA MỘT NGƯỜI CON GÁI KHÔNG THÍCH CUỘC SỐNG GIÀU SANG- Phần 1: Bước ngoặt .

Em gọi là có chồng cũng được gọi là chưa chồng cũng được. Em đã kịp đăng ký kết hôn với người là mối tình đầu của em, nhưng chưa kịp làm đám cưới và chưa  từng có một ngày làm vợ người ta.

Em đã  quyết định hủy bỏ hôn lễ của mình ngay trước ngày chuẩn bị nhận lẽ ăn hỏi,  chỉ bởi một điều mà em phát hiện ra: người ta thực sự không có bản lĩnh của một người đàn ông, thậm chí rất hèn nhát.

Em là một cô gái tự tin vào nhan sắc của mình và hạnh phúc vì được ông trời ưu ái ban cho điều đó. Em không cần phẫu thuật thẩm mỹ, không cần photoshop. Em đã từng có nhiều ảnh đươc đăng báo mặc dù chưa từng nhận lời làm người mẫu ảnh.

12 tháng 9, 2013

MÌNH ƠI, NHỚ NHUNG ĐÃ THÀNH THÓI QUEN RỒI


Mình này, em đang viết cho mình đấy, mình có hiểu không? Chẳng biết mình có đọc những dòng tâm sự của em hay không? Chắc không đâu nhỉ?

Mình biết không? Nhớ ngày phải tạm xa nhau vì những dự định tương lai của chúng mình, em đã buồn bã lắm! Không biết bao nhiêu đêm em đã khóc. Rồi em tưởng tượng là chúng mình sẽ mãi mất nhau.

Em thật yếu đuối và mỏng manh trong nỗi nhớ người em thương. Nỗi nhớ thì thật vô cùng mà sức chịu đựng của em lại có giới hạn. Mà sao nỗi nhớ cũng như vết thương, nó khoét sâu vào lòng, không chảy máu, không hình hài, nhưng đau lắm mình ạ!

Đau như ai cứa vào thịt da mình, mà mình chẳng làm gì được, chỉ có cách phải đứng yên chịu sự day dứt, lẽ thường mình sẽ co chân chạy đi, thì không bị đau mãi như thế!

Mỗi lần mình điện thoại cho em, mình chỉ nghe thấy tiếng em cười. Em muốn ở nơi xa ấy mình không phải bận lòng, không phải lo lắng cho em. Nhưng miệng em cười khanh khách mà nước mắt lại lăn dài trên má đấy mình ạ!

Bài đăng phổ biến