.

21 tháng 9, 2013

Hãy về đây với em!

Anh yêu, Anh hãy ôm em và hôn em được không?
Hãy cho em được cảm giác ấm áp trong vòng tay anh, được tìm bờ môi ngọt ngào của anh, rồi nói gì thì hãy nói sau Anh nhé!



Anh có thấy không? Khi anh ôm em trong vòng tay, anh sẽ thấy em gục đầu vào vòm ngực vững chắc của Anh và nơi ấy Anh sẽ thấy một cảm giác ướt mềm và ấm áp.

Vẫn là những giọt nước mắt này thôi, hôm qua còn ướt đẫm gối êm, như bao đêm cô đơn em đã khóc trong hờn tủi, khóc cho một cuộc tình đã rời bỏ em ra đi, khóc cho Người là bến đỗ cuộc đời em- không đợi em cho ngày cùng nhau trăng mật….

Giờ vẫn là những giọt nước mắt này, nhưng hôm nay sẽ ướt đẫm áo Anh, nước mắt của niềm vui khi Anh đã trở về, mình sẽ cùng nhau xây ngôi nhà hạnh phúc, em còn tặng Anh những bé con đẹp xinh và thông minh, giống hệt như hai chúng mình.

Anh biết không, hai tháng chúng mình xa nhau là khoảng thời gian ngừng trôi và cuộc sống của em ngỡ như địa ngục. Nhưng hai tháng qua thật quý giá để em biết là mình đã yêu Anh đến nhường nào! Khi có Anh ở bên, luôn được Anh cưng chiều, em bắt nạt Anh nhiều lắm. Chỉ khi phải đối diện với sự thật vắng Anh, em mới hiểu tất cả đều vô nghĩa.

Em là cô gái đỏng đảnh và kiêu kỳ, nhưng em có quyền được như thế đúng không Anh? Em là con gái Hà Nội gốc, lại được sống trong nhung lụa nên tuổi thơ em chưa biết khổ cực là gì. Ngày còn đại học em luôn đứng đầu lớp về thành tích học tập. Em không chăm, nhưng việc học đối với em thật đơn giản. Ra trường em lại gặp may mắn, cứ như có người sắp sẵn cho mình. Em giờ có địa vị và chỗ đứng trong xã hội dù mới tròn 30 tuổi. Và em biết tương lai còn có thể tiến xa hơn. Ai cũng nói em tài giỏi và thông minh. Nhưng cái năng lực thực sự ấy, dù rất nổi trội lại bị che khuất hoàn toàn trước vẻ bên ngoài của em. Em đẹp và đẹp rực rỡ. Các chàng trai luôn vây quanh em, sẵn sàng cung phụng, chiều chuộng em, chỉ mong được em yêu và được ban cho một nụ cười. Em độc lập và tự tin, mọi thứ đối với em quá hoàn hảo, ngỡ như tất cả ưu ái trên đời chỉ dành hết cho em.

Thế nhưng Anh biết không? Em không phải là người như vậy. Con người thật của em, khác xa những gì em đang có và đang được hưởng thụ. Em lại chỉ ước muốn một sự giản dị và khao khát một tình yêu chân thành. Em luôn hướng mình theo những giá trị truyền thống, là một người phụ nữ đảm đang và sống nghiêm túc với tình yêu của mình.

Và em đã gặp Anh, rồi yêu Anh ngay lần đầu tiên đấy! Thật may là Anh cũng vậy. Chúng mình đã yêu nhau. Thật buồn cười Anh nhỉ? Em lúc đó là cô gái 30 chưa chồng đã yêu Anh, một người 40 tuổi và đã từng ly hôn. Thế nhưng em không quan tâm, không tính toán gì cả, chỉ biết nghe theo trái tim mình. Yêu Anh nhất trên đời và sẵn sàng theo Anh đến tận chân trời góc bể.


Chúng mình đã có quãng thời gian hạnh phúc vô cùng và em mong chờ ngày được mặc áo cô dâu. Nói đợi ngày trăng mật là để chính thức thôi, chứ chúng mình đã có  trăng mật rồi, không chỉ ngày, tuần mà cả tháng nữa. Thật lạ khi hòa vào nhau, em thấy mình tan chảy. Em đã trao cái quý giá nhất của em cho Anh, không do dự, không hối tiếc. Còn nhớ ánh mắt ngạc nhiên như dấu hỏi của Anh đã không ngờ là em còn trong trắng. Còn em cứ ôm bụng cười như nắc nẻ vì sự ngây ngô của mình. Em chưa có kinh nghiệm, chưa bao giờ gần gũi với ai nên lấy gì mà so sánh. Nhưng cái cảm giác ngất ngây mà Anh mang lại, thì em nghĩ chỉ đến thế là cùng. Gần một năm chúng mình lúc nào cũng muốn bên nhau, mà chưa bao giờ thấy là đủ, chưa bao giờ nhàm chán.

Nhưng chỉ vì sự xuất hiện của H mà anh nghĩ em thay đổi. Thế rồi hôm đó Anh đã nhắn tin: tạm biệt và chúc em hạnh phúc. Chỉ ngắn gọn thế thôi cho cuộc tình đẹp như thế của chúng mình. Anh quyết tâm bỏ em lại trong cô đơn để đi tìm một công việc ở nơi xa, cắt đứt mọi liên hệ với em. Em đã gào thét, uất hận và sụp đổ. Và đã thề sẽ không bao giờ tha thứ cho Anh.

Anh ơi, người mà em yêu- Anh có biết giờ này viết cho Anh mà nước mắt vẫn cứ rơi, nhưng lòng em đã tha thứ cho Anh rồi! Anh cứ nghĩ ra đi để cho em hạnh phúc, để em có những thứ mà Anh không mang lại được cho em. Một nghĩa cử cao đẹp cho người mình yêu, không đâu, và tất cả những người đàn ông đang yêu có biết, một sự thánh thiện, cao thượng như vậy trong tình yêu lại vô cùng tàn ác hay không? Em đã hận Anh vì ý nghĩ hèn nhát và thiếu tự tin, Anh không dám gìn giữ tình yêu cho mình. Em yêu Anh chứ không hề yêu người ấy. Anh đã không biết giá trị thực sự của mình hay sao? Em cần tất cả những gì mà Anh đang có, đó là điều vô giá đối với em, là điều em đã lựa chọn cho mình, không phải là sự chấp nhận.

Thôi, em không trách Anh nữa. Hôm qua anh đã nhắn tin cho em : hai ngày nữa Anh sẽ trở về, chúng mình làm đám cưới em nhé!
Em đang đợi Anh về đây, hãy về với em thật nhanh Anh nhé! Em sẽ đón Anh bằng những nụ cười, không còn bằng nước mắt như ngày hôm qua. 
Em biết Anh vẫn còn điều chưa nói với em và em tin chắc là điều khó nói. Một người đàn ông bản lĩnh và tốt đẹp như Anh, không thể rời bỏ em với một lý do đơn giản như thế. Chúng mình hãy về bên nhau và nói hết với nhau Anh nhé! Và chẳng có gì mà không thể vượt qua vì tình yêu sâu sắc của chúng mình.

Anh yêu! Hãy quay về thật nhanh không có người rước mất em đi đấy, về đây em sẽ phải trút giận lên người Anh, phải cấu Anh thật đau…

Vẫn biết ơn Anh nhiều lắm! Đã cho em được nếm mùi và gặm nhắm nỗi đau, để biết là em cũng phải thay đổi thật nhiều để không bao giờ lạc mất người em yêu.


Mây Hồng

Bài đã gửi đăng trên 24h.com
Xem Ở ĐÂY

Không có nhận xét nào:

Bài đăng phổ biến