Anh à, em không biết nói
gì khi viết những dòng này cho anh. Bởi vì mọi thứ chưa chấm dứt, nhưng đã
không còn để ước muốn của chúng mình thành hiện thực.
Có những đêm dài em thao
thức, rồi nhắn tin cho anh, vẻn vẹn chỉ có ba từ thôi: Eya.
Tiếng yêu của em gửi đi,
nhưng màn đêm như vách đá vọng trở lại… tin nhắn không hồi âm.
Em cũng là con bé kỳ lạ!
Mỗi khi em cất tiếng hát, em luôn lắng nghe âm thanh vọng lại. Nó đơn giản như
một sự cộng hưởng. Em thích cái âm thanh ngân dài, vang vang đó. Như có những lúc
em nói câu đùa vui, anh nhại lại…và hai chúng mình cùng cười hạnh phúc.
Cuộc đời thật nghiệt ngã
với chúng mình anh nhỉ? Em đã không thể đến bên anh. Con đường anh đi, mãi mãi
vẫn không có em ở bên cạnh. Dù rằng lúc nào em cũng mong ước và khát khao được
nắm bàn tay vững chắc của anh trên hành trình của chúng mình.
Anh biết em yêu anh như
thế nào không? Và em cũng biết anh yêu em nhiều lắm! Đã có lúc thấy thiếu vắng
anh như tất cả là đêm đen. Em không còn thiết tha với những điều dù gần gũi
nhất của chính mình. Trong đời một con người, như thế đã đủ hạnh phúc chưa anh?
Đủ rồi anh nhỉ? Yêu và được yêu nhiều đến thế!
Anh có biết, em đã có gắng
để vượt qua mọi rào cản không anh? Em đã nỗ lực thoát ra khỏi những vướng bận
của bản thân. Em biết, anh đứng lặng yên và quan sát, anh không đưa tay về phía
em. Bởi vì anh muốn, anh đứng bên bờ này đợi em sang. Em đi một mình được
không? Em đã đi, đã quyết tâm nhưng không đến được nơi anh đứng đợi, em đã quay
trở lại rồi anh ạ….
Anh yêu à, em mãi luôn là
đứa con gái yếu đuối. Nhưng có lẽ, anh không tin em lại yếu đuối thế đúng
không? Anh nghĩ em mạnh mẽ lắm! Anh nghĩ tình yêu em dành cho anh đủ sức mạnh
để em một mình bước qua. Nhưng không, em đã gục ngã. Giá như anh sát cánh bên
em, dìu em đi, thì giờ đây chắc chắn chúng ta đã đến được bến bờ hạnh phúc. Giá
như tiếng yêu của em được anh đáp trả thì mọi việc đã khác anh nhỉ?
Chỉ tiếc tất cả đều là giá
như…………………
Em trách anh, anh yêu ạ!
Em vẫn luôn là người sống có trách nhiệm và em rất khó để vượt qua, vẫn biết
tình yêu đang vẫy gọi và anh đang chờ đợi em ở phía trước mà chân em không thể
cất bước thêm.
Sao anh không hiểu em? Sao anh không giang rộng vòng tay đón em?
Sao anh không mang đến cho em hạnh phúc? Chỉ có anh thôi, chỉ có anh mới làm
cho em hạnh phúc, anh biết không?
Giờ em đã quay lại rồi!
Nơi ấy có bao người thân trong gia đình đang chờ đợi em, họ cần em anh ạ! Anh
đã không cố gắng, còn em thì đã bỏ cuộc………Lẽ nào điều đó là định mệnh.
Giờ này anh đã ngủ chưa?
Chắc anh đang say giấc nồng. Còn em…đang ngồi đây viết những dòng thư cuối cho
anh….
Hãy quên em anh nhé! Em
không biết nói gì, chỉ biết gửi ngàn lời xin lỗi anh. Xin lỗi tình yêu của em.
Em sẽ mãi yêu duy nhất anh
thôi, dù em đã không đến được nơi anh đợi em………
Cầu chúc anh sớm tìm thấy
một nửa của mình, tìm thấy hạnh phúc với người con gái anh yêu. Em yêu anh rất
nhiều!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét